CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 8

 Lỵ Na làm nũng nói: "Ta bất kể, ta bây giờ là người của ngài rồi, nhất định phải có một con thiên mã xứng với thân phận của ta." Mật Nhi đã từng có, nàng cũng nhất định phải có.

"Lỵ Na!" Lôi Tư nghiêm mặt gọi nàng, vấn đề này bọn họ thảo luận qua rất nhiều lần rồi, hắn không nghĩ sẽ lãng phí thời gian nữa.

"Ta hi vọng trí nhớ của nàng thật tốt, không cần ta lặp lại lần nữa. Thiên mã tộc không phải trong phạm vi quản lí của ta, bọn họ thuộc về thiên giới, chỉ đến ở nhờ tại địa phận của chúng ta, đến thời cơ thích hợp, bọn họ sẽ trở lại Thiên giới, cho nên ta không có quyền lực yêu cầu bọn họ bất cứ chuyện gì."

"Nhưng ngài từng tặng một con thiên mã cho Mật Nhi a! Chẳng lẽ ta không đáng để ngài tặng?" Lỵ Na rất ủy khuất nói, nàng đang nghĩ có thể lay động Lôi Tư.

"Đó không phải là ta tặng, Mật Nhi thiện lương hấp dẫn thiên mã, hắn tự nguyện đi theo bên người Mật Nhi."

Nàng không mong muốn nhất là nghe Lôi Tư ca ngợi Mật Nhi, đại biểu cho Mật Nhi còn chiếm vị trí trong tim Lôi Tư.

"Mật Nhi thiện lương?" Lỵ Na cười nhạt, "Nếu nói Mật Nhi quyến rũ thiếu chủ thiên mã tộc Tây Đa Khắc thì còn thỏa đáng hơn."

Lôi Tư vừa nghe đến ngôn ngữ ác độc của Lỵ Na, sắc mặt lập tức âm trầm, thô lỗ nắm lên cổ tay Lỵ Na, sức mạnh to lớn cơ hồ bóp đến xương nàng. Hắn cắn răng lạnh lùng nói: "Nhớ kỹ, vĩnh viễn không cho phép nói đến hai chữ kia."

Hai chữ kia tựa hồ nhắc nhở, hắn đã từng bị vợ và bằng hữu phản bội.

Lỵ Na bị Lôi Tư tức giận làm cho sợ hãi, mồ hôi lạnh đầm đìa, liền kiềm giữ ghen ghét xuống, một mặt bối rối gật đầu.

Lôi Tư chậm rãi buông tay Lỵ Na ra, chính mình lại một lần nữa vì Mật Nhi mà tức giận. Vì cái gì? Vì cái gì khi Mật Nhi trở về đây, tâm tình của hắn liền thường không khống chế được?

Hắn thở dài, đưa lưng về phía Lỵ Na nói: "Chuẩn bị một chút, ta sẽ phái người tới đón nàng."

Nói xong ngân quang lóe lên, biến mất tại Hỏa Long Cốc của thần điện Diễm Hồng, chỉ còn lại có Lỵ Na vô thần ngây người tại chỗ.
Chương 5.3

"Thật là đáng sợ." Lỵ Na ngã ngồi trên đất, hai hàng nước mắt không cách nào tự áp chế chảy xuống. Những năm gần đây, Lôi Tư đối với nàng tuy không gọi là có chân tình, nhưng chưa từng dữ dội như hôm nay, cái nha đầu kia mới đến vài ngày, hắn liền thay đổi.

Chẳng biết lúc nào, một người mỹ phụ trung niên không tiếng động xuất hiện ở bên người Hỏa yêu tinh, ôn nhu nói: "Công chúa, thật may người không có việc gì, nô tỳ thật lo lắng yêu tinh Vương sẽ ra tay làm người bị thương."

Lỵ Na hai mắt đẫm lệ nhìn về phía Hồng Di đã nhìn mình từ nhỏ đến lớn, nàng là người thân nhất của mình.

"Hồng Di, trong lòng của hắn căn bản không có ta. Làm sao bây giờ? Hắn còn yêu tiện nhân kia." Lỵ Na bất đắc dĩ nói.

Hồng Di nhẹ vỗ về vai Lỵ Na, khuyên lơn: "Buông tay a! Thừa dịp sự tình còn chưa bị phát hiện thì nên buông tay trước a!"

Nàng thật sự không đành lòng nhìn thấy công chúa tâm cao khí ngạo vì chuyện này mà khổ sở.

Nàng nhìn thấy được, công chúa dùng cả tính mạng yêu yêu tinh Vương, nhưng cái này hữu dụng không? Trong lòng của hắn cũng không có nàng a!

Lỵ Na quật cường ngẩng đầu lên, "Không, ta sẽ không buông tay, ta nhất định phải tìm được tình yêu của yêu tinh Vương, nhận được bảo tọa Vương Phi, ta nhất định phải cho tiện nhận kia hóa thành tro bụi."

"Công chúa, ngươi tính toán. . . . . ."

"Ta muốn kêu hỏa quái lên. Trên người nha đầu kia có bùa hộ mệnh của yêu tinh Vương, không phải người bình thường có thể tùy tiện tiến gần, nhưng hỏa quái có thể, mặc dù hắn không có pháp lực cực tốt, nhưng hắn nhịn được cái bỏng cháy của bùa hộ mệnh."

Ánh mắt của nàng lóe ra ánh sáng, tựa như nhìn thấy Mật Nhi đã chết trong tay hỏa quái bình thường.

Nàng đi đến chậu than cổ trước đại điện, hai tay giơ lên cao, trong miệng niệm chú ngữ :"Xuất hiện đi! Hỏa quái, người hầu trung thành nhất của ta! Đi ra nghe theo phân phó của ta, sai sử của ta."

Chậu than bùng cháy, trong nháy mắt đã vọt lên tới nóc đại điện, một quái vật nửa người nửa rắn từ trong lửa đỏ hừng hực bước ra, toàn thân tản ra nhiệt khí.

"Công chúa mỹ lệ của ta, xin hỏi có cái gì phân phó?"

"Ta muốn ngươi giết nữ hài Nhân Gian Giới, đoạt lại bùa hộ mệnh của yêu tinh Vương.”

Hỏa quái thoáng cái chần chừ, "Tuân mệnh, công chúa, nếu như đây là nguyện vọng của người."

Hỏa quái chậm rãi leo ra ngoài điện, biến mất vô tung.

Lỵ Na nhìn hỏa quái biến mất, trên mặt lộ ra tươi cười dữ tợn.

"Chờ xem, Mật Nhi, những thứ thuộc về ta thì bất cứ ai cũng không thể đoạt đi."

Cách đó không xa, Thi Vũ cùng Toa Toa đang ở dưới một cây đại thụ, đột nhiên ngân quang lóe lên, yêu tinh Vương đã ngồi ở trên ngọn cây, hắn nhịn không được muốn nhìn thấy nàng, không phải trong gương phép thuật, hắn muốn nhìn thấy nàng thật sự.

"Yêu tinh Vương, thành tâm thành ý chào mừng ngài." Đại thụ hướng yêu tinh Vương đột nhiên xuất hiện thỉnh an.

Lôi Tư có chút gật đầu, "Thật cao hứng thấy ngươi vẫn khỏe mạnh, Bì Nặc." Nói, hắn cúi đầu nhìn hai người vừa đi dưới tàng cây vừa nói chuyện.

Thi Vũ vì vừa mới nghe được hết thảy đang tấm tắc, "Nói như vậy, ta thật sự là Vương Phi Mật Nhi chuyển thế." Chẳng biết tại sao, Thi Vũ đã tin tưởng đây hết thảy đều là sự thật, bởi vì những gì Toa Toa đã nói tựa hồ cũng từng xuất hiện qua trong giấc mơ của nàng, thậm chí hình tượng yêu tinh Vương cũng bắt đầu hiển hiện ở trong đầu.

"Nhưng chuyện luân hồi không phải là Diêm La Vương hoặc Satan Minh phủ trông coi sao?"

Thi Vũ hỏi ra nghi kị cuối cùng trong lòng.

Thi Vũ vừa đi vừa gặm trái táo mới hái, từ khi đến đây nàng vẫn ăn trái cây cho đỡ đói, xem ra không bao lâu nữa nàng sẽ trở thành hoa quả tiên.

Toa Toa dùng một bộ khẩu khí lão thành (nhiều kinh nghiệm) giải thích: "Đó là chỉ người chết, chuyện sau khi linh hồn rời khỏi thân thể. Nhưng yêu tinh Vương pháp lực khôn cùng, hắn có thể ở tại giờ phút ngươi vừa tắt thở, hút linh hồn của ngươi ra, đem ngươi đến bất kỳ địa phương nào chuyển sang kiếp khác."

Thi Vũ nghe được Toa Toa giải thích, hai tay vuốt ngực, "Thật tốt, hắn không có đem ta đi đầu thai thành súc sinh, nếu vậy chắc ta đã bị hủy."

"Cái gì mà tốt?" Toa Toa không hiểu hỏi.

"Tốt chính là tốt. Người đáng sợ như vậy, ta không cần gặp lại thật là tốt." Thi Vũ nghĩ tới yêu tinh Vương trăm phương ngàn kế bắt nàng về, nhưng cũng chỉ đem nàng nhốt lại vĩnh viễn, liền cảm thấy trái tim băng giá một hồi.

"Vì cái gì? Hắn là vua của ngươi a." Toa Toa bay đến trên bờ vai Thi Vũ, tò mò hỏi.

Thi Vũ vừa nghe, lập tức đứng lại, tức giận nói: "Sửa lời lại đi, đó là Vương của ngươi, không phải Vương của ta, không phân rõ thị phi, kẻ tàn bạo bất nhân, sẽ không có nửa điểm quan hệ với ta. Vì Thi Vũ bất chợt đứng lại, hại Toa Toa đứng trên vai nàng mất trọng tâm, thiếu chút nữa té xuống.

Lôi Tư ngồi ở trên cây nghe được đối thoại của Thi Vũ cùng Toa Toa, lông mày nhíu chặt cùng một chỗ.

Đột nhiên sau lưng truyền đến một hồi thanh âm cười yếu ớt, Lôi Tư không cần quay đầu lại xem cũng biết là Khắc Ân, Lai Đốn, Húc Nhĩ cùng An Đáp.

Khắc Ân cười thấp giọng nói: "Không thể tưởng được Mật Nhi Vương Phi sau khi sống lại đối Vương đánh giá thấp như vậy."

"Trước khi nàng trọng sinh đương nhiên ôn hòa hơn chút ít so với sau khi sống lại."

Lôi Tư lạnh nhạt nói.

"Ngài bây giờ không phải là đang hối hận, trước khi cho nàng đi đầu thai đã không điều tra huyết thống nhà họ?" Khắc Ân trêu chọc nói.

Lôi Tư cười khổ lắc đầu, lời nói của Khắc Ân đưa tới những tiếng cười khác.

"An tĩnh chút." Húc Nhĩ ngăn mọi người lại, chỉ vào hai người đang ở phía dưới nhìn quanh, "Hình như các nàng nghe thấy."

Quả nhiên, Thi Vũ đang ngẩng đầu nhìn trời, đối Toa Toa hỏi: "Ngươi có nghe được không? Giống như có người đang cười."

Toa Toa yên tĩnh, vãnh tai, lẳng lặng nghe ~ một lát.

"Không có a! Ngoại trừ tiếng chim hót, ta không nghe thấy cái gì nữa."

"Phải không? Vậy chắc ta nghe sai rồi."

"Mật Nhi, ngươi nghĩ Lai Đốn sẽ như thế nào?" Toa Toa hiếu kỳ Lai Đốn bị giam trong Trân Châu điện, không biết hắn sẽ phải chịu cái dạng hình phạt gì.

"Lai Đốn? Ngươi nói cái tên mặt sắt kia sao?" Thi Vũ nhớ rõ khuôn mặt hắn giống như tờ giấy làm bằng sắt, "Nhiều lắm là bị giáo huấn lại a!"

Những lời này làm mọi người ở trên cây không tự giác nở nụ cười.

"Nàng cũng không biết đại hộ pháp sứ giả Lai Đốn của chúng ta, thiếu chút nữa vì nàng trở thành "thủ hạ vong hồn" của yêu tinh Vương rồi." An Đáp cười nói.

Bọn họ nhìn nhìn "khuôn mặt tuấn tú màu gan heo" của Lai Đốn, nhịn không được càng cười lại hơn, bất quá lần này vì sợ bị phát hiện, chỉ dùng tay để che miệng cười.

Mắt thấy Thi Vũ cùng Toa Toa càng chạy càng xa, Lôi Tư cùng Tứ đại hộ pháp sứ giả không thể không dời trận địa đi theo.

"Ta thấy không đơn giản như vậy, yêu tinh Vương nhất định đã giết hắn rồi." Toa Toa trả thù nói, ai bảo hắn luôn cậy thế khi dễ nàng.

" Yêu tinh Vương tự bắt ta tới, nếu như hắn có thể qua lại tự nhiên giữa Nhân gian giới và Yêu tinh giới, như vậy có lẽ sẽ tìm được manh mối trên người hắn.” Bất quá, nghĩ tới mục đích hắn bắt mình tới đây, Thi Vũ liền không nhịn được sợ hãi.

Toa Toa lắc đầu, "Yêu tinh Vương không phải dễ dàng gặp được như vậy, bất kể là xử lý sự tình tại Lục Lâm điện, hoặc đến Diễm Hồng thần điện Hỏa yêu tinh Lỵ Na ở, Tứ đại hộ pháp sứ giả nhất định đều đi theo bên cạnh hắn, bất luận kẻ nào cũng không thể tùy ý yết kiến. Bất quá. . . . . . Hắn có lẽ sẽ đi tham gia lễ mừng thiên mã."

"Lễ mừng thiên mã?" Thi Vũ không hiểu hỏi, "Cái gì là lễ mừng thiên mã?"

"Chính là buổi lễ long trọng mỗi năm một lần của mã tộc, bọn họ nhất định sẽ mời yêu tinh Vương tham gia." Giảng giải xong, Toa Toa rất là thất vọng nói: "Nếu như yêu tinh Vương không đi thì thật là tốt biết bao, chúng ta cũng có thể đi nhìn xem Tây Đa Khắc."

"Sao chúng ta lại không đi? Yêu tinh Vương có thể đi, chúng ta cũng có thể đi."

"Ngươi nói cái gì? Ngươi đã quên, chúng ta vừa mới từ trong tay yêu tinh Vương trốn ra." Toa Toa kinh ngạc nói, càng ngày càng không hiểu Mật Nhi.

Thi Vũ thần thần bí bí hướng Toa Toa tràn đầy nghi kị nháy mắt mấy cái, "Cao nhân tự có diệu kế."

Mặt mũi tràn đầy nghi vấn không chỉ có Tiểu Điệp tinh Toa Toa, còn có năm người ẩn thân (tàng hình) trên tàng cây.

"Ngày mai lễ mừng, ngài sẽ đi a?" Khắc Ân hỏi thăm Lôi Tư.

"Có, đi cùng Hỏa yêu tinh Lỵ Na." Lôi Tư đơn giản trả lời. Hắn vốn định dùng thuật đọc tâm để xem kế hoạch của Thi Vũ, bất quá ngẫm lại hay là thôi, hắn muốn nhìn xem nàng sẽ nghĩ ra cái kế sách tinh quái gì.

Khắc Ân tựa hồ nhìn ra tâm ý Lôi Tư, vui vẻ cười, một bộ xem kịch vui. "Ha ha! Xem ra ngày mai ba người tụ họp, còn hấp dẫn hơn so với lễ mừng thiên mã."

Nhưng ba người bọn hắn cũng không xác thực kết quả sẽ lạc quan, bọn họ không hẹn mà cùng nhìn hướng yêu tinh Vương, chỉ thấy yêu tinh Vương cũng là vẻ mặt hứng thú dạt dào, ai cũng nhìn không ra tính toán trong lòng của hắn. Đột nhiên, ngân quang lóe lên, trên đại thụ mất đi tung tích của bọn hắn, hết thảy bình tĩnh như trước, bình thường giống như bọn họ chưa bao giờ xuất hiện qua.

Chương 6:

Lễ mừng Thiên mã quả nhiên là lễ hội lớn mỗi năm một lần của Yêu tinh Giới. Tuy nói là hoạt động của tộc Thiên mã, nhưng tất cả yêu tinh tộc đều tự động tiến đến hỗ trợ, hỗ trợ sửa sang lại sân bãi, hỗ trợ đủ loại thức ăn sở trường tinh xảo, tất cả mọi người chờ mong đêm nay có thể hoan hát khiêu vũ cùng một chỗ.

Toa Toa hưng phấn lôi kéo Thi Vũ, say mê nói: "Đêm nay nhất định có thể nếm rượu nho đặc chế của tộc Thiên mã."

Thi Vũ đánh giá những yêu tinh bận rộn vui vẻ xung quanh, có sừng dài nhọn trên đầu, có cái đuôi dài mượt mà, cũng nửa người nửa ngựa, lại có cả đôi cánh thật đẹp. . . . .. muôn hình muôn vẻ như thần thoại nàng đọc xưa kia.

Toa Toa nhìn quanh khắp nơi, tìm bóng dáng Tây Đa Khắc.

"Tìm được rồi, tìm được rồi, Tây Đa Khắc ở đó." Tay nàng chỉ vào phía trước kêu to.

Thi Vũ men theo phương hướng nàng chỉ nhìn lại, quả nhiên thấy Tây Đa Khắc nửa người nửa ngựa hướng chính mình chạy tới rất nhanh. Hắn kinh ngạc tiến tới, dang rộng hai tay đầy sung sướng. Hắn ôm chặt lấy Thi Vũ, hưng phấn kêu to: "Mật Nhi, thật là ngươi, đây không phải đang nằm mơ a!"

Thi Vũ bị lây nhiễm vui vẻ của hắn cười to, "Thật vui được nhìn thấy ngươi, Tây Đa Khắc."

Tây Đa Khắc nghe vậy, sửng sốt một chút.

Toa Toa vội vàng ở một bên giải thích: "Tây Đa Khắc, Mật Nhi bây giờ là nữ hài bị yêu tinh Vương rút linh hồn đến Nhân Gian Giới chuyển sang kiếp khác, hết thảy kiếp trước đã không nhớ rõ."

"Chuyển sang kiếp khác? Nhân Gian Giới?" khuôn mặt Tây Đa Khắc anh tuấn lại ngây thơ tràn đầy nghi hoặc, "Đây là có chuyện gì?"

"Bình tĩnh! Sẽ hướng ngươi giải thích sau, trước hết cứ mang bọn ta đến chỗ ngươi ở!" Toa Toa không có kiên nhẫn lôi kéo Tây Đa Khắc.

"Làm cái gì?" trong đầu Tây Đa Khắc tràn đầy quá nhiều dấu chấm hỏi.

"Bởi vì yêu tinh Vương đang đuổi bắt chúng ta, cho nên muốn mượn ngươi một chỗ trốn." Thi Vũ giải thích.

"Yêu tinh Vương? Đuổi bắt?" Tây Đa Khắc mang các nàng đến nơi ở của mình, càng nghe càng hiếu kỳ.

Toa Toa liếc hắn một cái, tức giận nói: "Cầu xin người đừng có như con vẹt không não được không?"

khuôn mặt tuấn tú của Tây Đa Khắc ửng hồng, ngây thơ kháng nghị nói: "Ta không phải vẹt không có não, ta là một Thiên mã."

"Dạ, là một Thiên mã đần không có não."

"Không, không phải, là một Thiên mã thông minh vĩ đại."

"A, không phải một Thiên mã thông minh vĩ đại." Toa Toa cố ý vặn vẹo lời của hắn.

"Toa Toa!" Tây Đa Khắc vô cùng tức giận đuổi theo Toa Toa kêu to.

Thi Vũ thấy bọn họ thật thú vị, cười đến không ngậm miệng được, trong nội tâm cảm thấy bọn họ giống như một đôi yêu nhau đang cãi vã dở hơi.

Thẳng đến cung điện Tây Đa Khắc ở, trận trận tiếng nhạc mỹ diệu vang lên, Toa Toa mới không tiếp tục đùa với Tây Đa Khắc nữa.

Thi Vũ thấy một nhóm các nữ thần mỹ lệ ở trước điện thờ Hy Lạp cổ, các nàng vây quanh một vị tóc dài màu bạc. Nam tử cao lớn anh tuấn, tại bên cạnh cái ao khảy đàn hạc, đàn cầm, sáo và tiêu.

Tên nam tử kia chuyên tâm lắng nghe tiếng nhạc mỹ diệu, phảng phất say mê trong đó.

"Là Ca Mĩ Na, các nàng đang chuẩn bị cho yến hội tối nay." Tây Đa Khắc hướng Thi Vũ giải thích.

Giống như phát giác có kẻ xâm nhập, tên nam tử kia ngẩng đầu lên nhìn về phía bọn họ, sau khi xem xét tinh tường, liền nở ra một đóa tươi cười thật lớn.

"Tiếng ca của các nàng thật đẹp." Thi Vũ tự đáy lòng ca ngợi, đã được mẫu thân dạy dỗ, nếu tiếng ca không hay nàng sẽ không khen ngợi.

Tây Đa Khắc kiêu ngạo không thôi, "Đương nhiên, các nàng là ca thần của tộc Thiên mã chúng ta, cũng là nhân vật trọng yếu của lễ mừng."

Tên nam tử ở cùng chỗ với Ca Mĩ Na đứng lên, đi về hướng bọn họ.

" Huyền Vũ Bắc Chi giới." Toa Toa nhìn rõ ràng tên nam tử kia sau đó hưng phấn kêu to, vui vẻ huy động cánh hết sức bay về phía Huyền Vũ.

"Huyền Vũ?" Thi Vũ giống như nghe Toa Toa nhắc qua, nói nàng cùng Huyền Vũ là bạn thân vô cùng. "Không phải là Hàm Ngư sao?"
*Hàm Ngư: Cá mặn, Thi Vũ đã nghe nhầm tên của Huyền Vũ.
"Hàm Ngư? Là cái gì?" Tây Đa Khắc không nghe rõ Thi Vũ mới nói cái gì.

Thi Vũ xấu hổ cười, "Không có gì." Không cần đem việc xấu hổ của mình ra để nói nha!

Tây Đa Khắc tựa hồ cũng rất cao hứng nhìn Huyền Vũ, vội vàng hướng Thi Vũ nói: "Thật tốt quá, Huyền Vũ cũng tới, từ khi ngươi chết. . . . . ." Đột nhiên giật mình xấu hổ, hắn lập tức hướng Thi Vũ áy náy cười cười, sửa chữa nói: "Từ khi ngươi ra đi, đã hai mươi năm nay, Huyền Vũ đều không tham gia lễ mừng của Thiên mã, hắn đến lần này nhất định là vì ngươi đã trở lại."

"Phải không?" Thi Vũ không cho là đúng nói. Nhìn hắn vừa rồi cùng đám Ca Mĩ Na kia ra sức thân mật, nàng dám khẳng định, hắn đến là vì những mỹ nữ này.

Huyền Vũ đi theo Toa Toa đến trước mặt Thi Vũ, hắn dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm nàng thật lâu, đột nhiên ôm chặt lấy nàng. "Mật Nhi! Thật là ngươi, thật là ngươi đã trở lại."

Thi Vũ bị hắn ôm thở không nỗi, vì hắn cử động cảm thấy bất an, nàng giãy dụa đẩy hắn ra, cho mình một cái không gian để thở.

Nàng hít thở sâu vài cái, sau khi vững vàng tâm tình, mới đỏ mặt, có chút thở gấp nói: "Ta với ngươi có thù hận sao? Bằng không vì cái gì vội vã làm cho ta không hít thở được."

Huyền Vũ sửng sốt một chút, vì lời nói của nàng mà thấy kinh ngạc, cô bé này bề ngoài là Mật Nhi, nhưng nội tâm không phải. Mật Nhi ôn nhu uyển chuyển hàm xúc, cô bé này lại hoạt bát.

Tây Đa Khắc cũng bị dọa sợ, Mật Nhi sẽ không đối với người khác như vậy.

Chỉ có Toa Toa ở một bên không động thanh sắc, mở miệng kêu: "Năm nay có Huyền Vũ tham gia, nhất định sẽ hấp dẫn càng nhiều người, hắn là nhân vật trọng yếu của lễ mừng thiên mã."

Toa Toa vừa nhắc tới nhân vật trọng yếu, lập tức làm cho Thi Vũ nhớ tới yêu tinh Vương Lôi Tư. "Đúng rồi, xin hỏi yêu tinh Vương lúc nào sẽ đến?" Truy xét hỏi Tây Đa Khắc.

"Lúc buổi lễ mừng bắt đầu hắn sẽ xuất hiện, ta sẽ nghĩ biện pháp để các ngươi tránh khỏi hắn."

"Không, không cần phải vậy." Thi Vũ khoát khoát tay, "Ta hi vọng ngươi nghĩ biện pháp để cho ta tiếp cận hắn."

"Cái gì?" Toa Toa cùng Tây Đa Khắc trăm miệng một lời kêu lên.

Huyền Vũ cũng vì quyết định của Thi Vũ cảm thấy quái lạ, hắn cho rằng lúc này Thi Vũ sẽ phải nghĩ hết biện pháp trốn tránh Lôi Tư, không nghĩ tới nàng sẽ chủ động đi đến gần Lôi Tư.

"Ngươi đã quên yêu tinh Vương muốn bắt chúng ta sao?" Toa Toa ngược lại hít một hơi lãnh khí, nhắc nhở nàng.

"Ta biết rõ, nhưng ta muốn gặp hắn." Thi Vũ không biết như thế nào hướng Toa Toa giải thích chính mình phải trở về Nhân Gian Giới.

"Không, không được, ta tuyệt đối không thể để ngươi đi gặp hắn." Toa Toa nắm chặt nắm tay, dùng sức lắc đầu. "Huyền Vũ, van cầu ngươi giúp ta khuyên nhủ Mật Nhi a!"

Nàng khẩn trương hướng Huyền Vũ cầu cứu.

"Nhưng ta nhất định phải gặp hắn." Thi Vũ kiên quyết nói, bất luận kẻ nào khuyên bảo đều là vô dụng.

"Không, không được, chúng ta không thể bị bắt lần nữa." Toa Toa thương tâm khóc lên, nàng đã bị cô độc hai mươi năm, nàng không cần lại như vậy nữa.

"Thực xin lỗi, Toa Toa." Thi Vũ thử thuyết phục Toa Toa đứng ở trên vai Huyền Vũ, thương tâm khóc. "Ta có thể hiểu tâm tình của ngươi, nhưng ta phải gặp yêu tinh Vương, chỉ có hắn có thể nói cho ta biết đường trở về Nhân Gian Giới."

"Không, hắn sẽ không nói cho ngươi." Huyền Vũ nói. Cô bé này quá ngây thơ rồi, nàng cho rằng Lôi Tư dễ thuyết phục như vậy sao?

"Đúng! Hắn muốn đem ngươi ra trả thù, hắn sẽ không nói cho ngươi." Toa Toa phụ họa.

"Biết rồi. Toa Toa, ta sẽ thử cùng hắn phân rõ phải trái, thuyết phục hắn."

"Không, hắn sẽ không phân rõ phải trái, hắn chưa bao giờ như vậy." Toa Toa ngoan cố kháng nghị.

Thi Vũ thở dài, "Nhưng là ta vô luận như thế nào đều phải thử một lần, dù cho có thất bại." Nàng chuyển hướng Tây Đa Khắc vẻ mặt mê hoặc, "Ngươi có thể tìm giúp ta một ít tư liệu không?"

"Đương nhiên có thể. Bất quá ngươi muốn làm gì?" Tây Đa Khắc tò mò hỏi.

"Ngụy trang." Thi Vũ giả bộ thần bí nháy mắt mấy cái, ý đồ khiến cho Toa Toa hứng thú.

Không ngoài sở liệu, Toa Toa tò mò quả nhiên ngừng khóc, Huyền Vũ cùng Tây Đa Khắc đều dựng lỗ tai lên.

"Cái gì là ngụy trang?" Toa Toa không hiểu hỏi.

Thi Vũ cười giải thích: "Thay đổi bộ dáng, khiến người nhận không ra."

"Nhưng cái này có pháp lực cao mới làm được a!" Toa Toa hưng phấn.

"Ta cũng có thể làm được." Thi Vũ khẳng định nói.

Sau đó Huyền Vũ mới phát hiện, nàng ngụy trang thật là không thể khen tặng được.

Quả nhiên Yêu tinh Vương mang theo Hỏa yêu tinh Lỵ Na cùng Tứ đại hộ pháp sứ giả xuất hiện ở lễ mừng Thiên mã, tộc trưởng tộc Thiên mã A Lực mang nhiều tộc nhân nghênh đón.

Huyền Vũ không muốn để Lôi Tư sớm phát hiện hành tung của mình, cho nên không dự họp.

Sau khi Yêu tinh Vương đến là một hồi tiếng ca múa hoan hô, lúc này yêu tinh chẳng phân biệt tộc loại, mọi người tận tình ca múa cùng nhau, Ca Mĩ Na cất tiếng ca mỹ diệu đưa mọi người vào trạng thái quên hết buồn phiền.

Lôi Tư tìm kiếm bóng dáng Thi Vũ, đột nhiên, một cái bóng dáng mảnh khảnh lọt vào trong tầm mắt hắn. Hắn nhìn thấy nàng một thân trang phục quái dị, khóe miệng không tự giác giương lên, tiếng cười trầm thấp từ trong cổ họng đi ra, khiến cho Tứ đại hộ pháp sứ giả chú ý. Bọn họ men theo tầm mắt Lôi Tư, trong lúc nhất thời cũng đều bật lên tiếng cười, trang phục quái dị của Thi Vũ khiến cho bọn hắn cười không ngừng.

Kỳ thật Thi Vũ ngụy trang xem như phi thường thành công, nếu không nhìn kĩ, tuyệt đối sẽ nghĩ lầm nàng là Thụ Yêu tinh (yêu tinh cây). Nàng đem thuốc nhuộm bảy màu bôi lên trên mái tóc dài, đem mật ong đính tóc thành từng chùm từng chùm, khuôn mặt cũng thoa một tầng thuốc nhuộm màu xám, thoạt nhìn tựa như Liễu yêu tinh mới thành hình người.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14 end
Phan gt
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Pair of Vintage Old School Fru